Thứ Năm, 24 tháng 2, 2022

VIỆC NÀO QUAN TRỌNG HƠN:

 TU TẬP TRONG CÔ TỊCH hay HOẰNG PHÁP ĐỘ SANH 

Có hành giả hỏi Geshe Tonpa rằng, tu tập trong cô tịch hoặc giúp đỡ người khác bằng Giáo Pháp, cái nào quan trọng hơn?

Geshe Tonpa trả lời: 

Đối với một người sơ cơ không có kinh nghiệm tu tập lẫn kinh nghiệm chứng ngộ thì thật vô ích khi cố gắng giúp đỡ người khác bằng Giáo Pháp.  Họ chẳng gia hộ được cho bất kỳ một ai, giống như không có gì để rót ra từ một chiếc bình rỗng.  Những giáo huấn của họ vô vị và không có thực chất, giống như ủ bia mà không nén hạt. 

Một số người ở giai đoạn phát nguyện, là những người đã có hơi ấm [150] của công phu tu tập nhưng chưa được kiên cố vững chắc trong việc tu tập cho lắm, thì họ không thể làm việc vì lợi ích của chúng sinh. Lực gia trì của họ giống như thứ gì đó được rót từ bình này sang bình khác: họ chỉ có thể đổ đầy cho người khác bằng cách làm cạn kiệt chính mình.  Những giáo huấn của họ giống như một ngọn đèn được chuyền từ tay này qua tay khác: nếu họ cho người khác ánh sáng thì họ sẽ ở trong bóng tối. 

Nhưng người đã đạt được một trong những quả vị của Bồ Tát thì sẵn sàng làm việc vì lợi ích chúng sinh.  Lực gia trì của các vị ấy giống như năng lực của một chiếc bảo bình như ý: họ có thể giúp tất cả chúng sinh mà không bao giờ trở nên khô cạn.  Những giáo huấn của các vị ấy giống như một ngọn đèn đặt ở ngay trung tâm, từ đó mọi người có thể bắt lấy ánh sáng mà ngọn đèn không bao giờ bị lu mờ. 




Do đó, thời đại suy đồi này không phải là lúc để những người bình thường giúp đỡ người khác một cách hời hợt bề ngoài, mà đúng hơn là lúc để họ sống ở những nơi cô tịch và tu luyện tâm thức trong lòng từ và bi của Bồ đề Tâm.  Đây là lúc tránh xa những cảm xúc ô nhiễm tiêu cực.  Khi một cây thuốc quý vẫn còn là một cây non chưa tới lúc thu hoạch, thì đó là lúc phải bảo vệ nó. 

Vì những lý do này, thật là khó khăn để thực sự bố thí Pháp cho người khác.  Thuyết giảng một giáo lý cho người khác mà bản thân chưa từng có kinh nghiệm về giáo pháp đó thì sẽ chẳng giúp được gì cho họ.  Đối với việc góp nhặt những phẩm vật cúng dường và tài sản bằng việc giảng Pháp, Ngài Padampa Sangye gọi đó là “sử dụng Pháp như món hàng để làm giàu.” 

Trừ phi bạn đã vượt qua niềm ước muốn bất kỳ điều gì cho chính bản thân mình, còn thì sẽ chẳng tốt lành gì hơn khi vội vã lao vào những hoạt động vị tha. 

Thay vào đó, hãy cầu nguyện rằng tâm thức của những tinh linh có thiện căn có thể được giải thoát khi nghe bạn cầu nguyện, trì tụng thần chú hay tụng đọc kinh điển.  Hãy suy xét kỹ lưỡng điều đó để có thể tụng những bài nguyện bố thí Pháp được tìm thấy ở phần cuối của các bản văn nghi thức torma nước hay cúng dường thân, chẳng hạn như: 

Hãy từ bỏ điều xấu 

Năng làm các hạnh lành. 

Thường làm chủ tâm mình. 

Đây là lời Phật dạy. 

Khi những tham dục ích kỷ của bản thân bạn đã cạn kiệt, thì sẽ tới lúc để bạn hoàn toàn dâng hiến bản thân cho người khác, không chút bận tâm về sự an toàn và hạnh phúc của riêng mình và không lơi lỏng nỗ lực của bạn dù chỉ trong giây lát. 

~ Patrul Rinpoche


Trích: LỜI VÀNG CỦA THẦY TÔI - Chương 2: Khơi dậy bồ đề tâm, gốc rễ của Đại Thừa.




#AnTu

#AnCuNoiChonCoTich

#LienHoaSanhMonastery

#letmeinspireyou

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét