Thứ Sáu, 23 tháng 8, 2013

Cô Nhi Viện và Viện Dưỡng Lão: Câu Chuyện Buốt thấu tâm can

 

Tuổi trẻ chú bận vừa đời lính lại khi VC chiếm Miền Nam thì cơ cực lầm than dễ gì đủ ăn no lòng; sao chú khờ dại không bỏ con mà chạy lấy thân để vui cuộc đời Việt Kiều đôc thân. Tại sao phải thí mạng vượt biên rồi còn bảo lãnh con, nuôi con cho nên người để rồi các con cũng có thời tuổi trẻ bận như mình. Chúng bỏ mình nhưng ngày xưa mình lại không biết bỏ chúng. Cháu biết tại sao không?
Cô Nhi Viện và Viện Dưỡng Lão: Buốt thấu tâm can, suy nghĩ, học và hành cả một đời - www.HoPhap.Net
Cô Nhi Viện và Viện Dưỡng Lão: Buốt thấu tâm can, suy nghĩ, học và hành cả một đời - www.HoPhap.Net

 
  Cô Nhi Viện và Viện Dưỡng Lão
Từ xưa đến nay, tôi chưa bao giờ có ý tìm lại cha mẹ. Tôi hiểu rằng những đứa con lai, nhất là lai Mỹ đen như tôi, là những đứa con ngoài ý muốn; hầu như ít khi biết thực sự cha của đứa trẻ là ai.
Tôi bị Mẹ của tôi bỏ sau khi sinh ra mới có 48 giờ ở tại nhà thương. Tôi lớn lên trong cô nhi viện và trốn ra khỏi cô nhi viện năm 13 tuổi, ra giang hồ bữa đói bữa lạnh; sau cùng ghép hộ làm con một gia đình có 4 em 2 trai 2 gái để ra đi sang Mỹ theo diện Con Lai.
Tôi đến Mỹ năm 20 tuổi ...... (Đọc tiếp bài viết cảm thấu này, hoan hỷ bấm  vào link) -->  Cô Nhi Viện và Viện Dưỡng Lão: Câu Chuyện buốt thấu tâm can

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét