Thứ Sáu, 1 tháng 4, 2011

Công Đức Tạo Tháp


 

Kinh Phật Thuyết Công Đức Tạo Tháp

No. 699

Tôi nghe như vầy:  Một thời đức Phật ở tại cung trời Đao lợi, ngồi trên pháp tòa làm bằng ngọc trắng, cùng với các đại tỳ kheo, các đại bồ tát, thiên chủ trời Đao lợi, vô lượng chúng đều đến tụ tập.  Bấy giờ, Đại phạm thiên vương, Na la diên thiên tử, Đại tự tại thiên tử và năm vị càn thát bà vương, mỗi vị cùng các quyến thuộc đều đi đến chỗ đức Phật, muốn thưa hỏi đức Thế tôn phương pháp tạo tháp và cái lượng công đức sinh ra khi tạo tháp. 

Trong pháp hội có vị bồ tát tên là Quán Thế Âm, biết ý nghĩ của họ, từ chỗ ngồi đứng dậy, trần vai bên phải, gối phải chấm đất, chắp tay hướng về đức Phật mà thưa:  Bạch  đức Thế tôn, hôm nay có chư thiên và các vị càn thát bà đi đến nơi đây là muốn thỉnh cầu đức Thế tôn chỉ dạy phương pháp tạo tháp và cái lượng công đức sinh ra khi tạo tháp, con xin đức Thế tôn vì họ và vì lợi ích cho tất cả vô lượng chúng sinh mà giải thuyết.

Bấy giờ đức Thế tôn dạy bồ tát Quán Thế Âm:  Thiện nam tử, chư thiên cùng đại chúng ở hiện tại đây và tất cả chúng sinh ở đời vị lai, tùy theo chỗ ở, phương xứ nào chưa có ngôi tháp thì có thể kiến tạo ngôi tháp ở nơi ấy.  Hình thể của ngôi tháp có thể cao lớn, tráng lệ, vượt quá ba cõi, cho đến nhỏ như trái xoài (02) .  Trụ tháp (03) có thể cao đến Phạn thiên, cho đến nhỏ như cây kim.  Lọng tháp (04)  có thể lớn trùm khắp cõi đại thiên, cho đến nhỏ như chiếc lá của cây táo.  Bên trong ngôi tháp chứa thờ xá lợi, tóc, răng, râu, móng của Như lai, cho đến chỉ có một phần (những loại xá lợi), hoặc an trí pháp tạng là các kinh trong mười hai thể loại (05), cho đến an trí một bài kệ có bốn câu.  Công đức của người tạo tháp bằng với công đức của bậc Phạn thiên.  Người ấy sau khi mạng chung thì sinh lên cõi trời Phạn thế (06).   Sống hết thọ mạng ở cõi trời Phạn thế, người ấy sinh về cõi trời Ngũ tịnh cư (07) , đồng đẳng không có khác biệt với chư thiên cõi đo8).  Thiện nam tử, Như lai đã nói những việc như vậy, đó là nhân duyên và cái lượng công đức của việc tạo tháp, ông và chư thiên v.v… phải nên tu học.

Bấy giờ, bồ tát Quán Thế Âm lại thưa với đức Phật:  Bạch đức Thế tôn, như những gì Thế tôn đã dạy, từ việc an trí xá lợi cho đến pháp tạng, con đã tiếp nhận ghi nhớ.  Con kính thưa hỏi đức Thế tôn về nghĩa của bài kệ có bốn câu, cúi xin đức Thế tôn vì con mà phân biệt diễn thuyết.

Bấy giờ, đức Thế tôn thuyết bài kệ sau:  Các pháp nhân duyên sinh
 
E-Temple: HoPhap.Net
 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét